Quận 9 vẫn dịu dàng như một nét quê dù cái tên chỉ còn lại trong ký ức
Giữa lòng Sài Gòn sôi động, nơi những tòa cao ốc chen chúc vươn mình chạm mây, vẫn còn một miền đất nhẹ nhàng giữ cho riêng mình nhịp sống an yên – đó là Quận 9. Ai đã từng ghé qua nơi đây, hẳn sẽ chẳng dễ mà quên được cảm giác khi nắng chiều nhẹ buông trên những con đường rợp bóng cây, khi làn gió từ sông Đồng Nai mơn man lùa qua mái tóc, đem theo mùi phù sa ngai ngái quyện cùng hương hoa sữa thoảng bay.
Quận 9 không ồn ào, cũng chẳng vội vã. Những khu vườn thanh bình nép mình sau bức tường rêu phong, những cánh đồng sen ngát hương vào mỗi độ hè về, và cả những con kênh nhỏ cong cong như dải lụa mềm mại, tất cả làm nên một Quận 9 rất riêng, rất tình. Ở đó, người ta sống chậm lại một nhịp, đủ để nghe tiếng lá rơi lạo xạo, đủ để cảm được ánh mắt ấm áp của người bán hàng rong bên chợ nhỏ, và đủ để lòng mình dịu lại sau những bon chen, xô bồ của cuộc sống.

Ai bảo Quận 9 chỉ là vùng đất ven đô?
Có ai từng đi qua những buổi sáng sương còn đọng trên vòm lá ở khu du lịch Suối Tiên, hay lang thang bên hồ đá Long Bình vào những chiều nắng vàng rực rỡ? Những con đường dọc theo Làng Đại Học, nơi từng chiếc xe đạp chầm chậm lăn bánh dưới hàng cây thẳng tắp, có lúc làm ta ngỡ mình đang lạc bước giữa Đà Lạt mộng mơ.
Và rồi khi hoàng hôn buông xuống, Quận 9 lại khoác lên mình chiếc áo khác – lấp lánh đèn xe, nhộn nhịp quán xá nhưng chẳng hề mất đi nét dịu dàng vốn có. Người Quận 9 thân thiện lắm, hiền lành và mến khách. Họ sẵn sàng mời bạn ly nước mát giữa cái nắng Sài Gòn gay gắt, hay hướng dẫn tận tình khi bạn lạc đường giữa những con hẻm quanh co.
Nhiều người đến rồi đi, nhưng ai một lần đặt chân đến đây đều mang theo một mảnh ký ức dịu dàng. Bởi Quận 9 không chỉ là vùng đất địa lý, mà còn là vùng đất của những tâm hồn biết yêu thương và gìn giữ những điều mộc mạc, bình dị nhất.

Quận 9 – nơi thành phố vẫn còn một khoảng trời xanh, một nơi để nhớ, để thương và để quay về.
Có những nơi đi qua đời người chỉ là một chốn dừng chân, rồi quên. Nhưng cũng có những nơi, dù xa hay gần, dù đổi thay thế nào, vẫn khắc sâu trong ký ức như một nỗi nhớ không tên. Với tôi, nơi ấy là Quận 9.
Quận 9 ngày xưa không ồn ào, không chật chội. Đó là vùng đất của những con đường đất đỏ, của tiếng ve kêu ran những trưa hè oi ả, của những lũy tre, những cánh đồng lúa mênh mông và dòng sông Tắc hiền hòa lặng lẽ chảy quanh. Tôi vẫn nhớ những buổi chiều, đứng trên cây cầu nhỏ xập xệ bắc qua con rạch, đứa trẻ nào cũng háo hức đợi ghe của má về. Trên ghe là những buồng chuối chín, những quả mít thơm lừng, là nụ cười nhăn nheo của bà, là lời dặn dò chất chứa yêu thương: “Mai mốt con lớn, có đi đâu cũng nhớ về nhà nghen.”
Quận 9 – Mảnh ký ức không ngủ yên
Những năm tháng ấy, ai cũng nghèo, nhưng không ai cô đơn. Chiều về, cả xóm rủ nhau nhóm bếp, chia nhau chén cá kho, đĩa rau vườn. Lũ trẻ con như tôi bày trò bắt dế, thả diều, nhảy xuống sông tắm mát. Đêm, ngồi dưới mái hiên nhà tranh, nghe bà kể chuyện ngày xưa, nghe tiếng côn trùng rả rích, cả thế giới như chỉ gói gọn trong tiếng thở dài của gió và mùi rơm mới nồng nàn.
Rồi một ngày, quận 9 đổi thay. Những con đường đất thành đại lộ thênh thang. Những cánh đồng, khu vườn biến mất nhường chỗ cho những tòa nhà cao tầng, khu đô thị mới. Người ta rời đi, kẻ đến. Ngôi nhà cũ kỹ của bà cũng đã được bán đi từ ngày bà mất, thành một quán cà phê mà tôi không dám bước vào lần nào.
Nơi đây từng là cả một bầu trời yêu thương.
Có lần, tôi quay về, đứng lặng lẽ bên dòng sông năm xưa. Dòng nước vẫn trôi, nhưng bờ bãi đã khác xưa nhiều. Tôi không thấy lũ trẻ cười đùa dưới nước, cũng chẳng còn ai ngồi thả câu như ngày trước. Chỉ có tôi, đứng lặng nhìn mây trời soi bóng, nước mắt cứ lặng lẽ rơi lúc nào chẳng hay.
Người ta hay nói, ai rồi cũng phải lớn, những nơi ta từng gắn bó rồi cũng sẽ thay đổi. Nhưng nỗi nhớ thì chẳng bao giờ cũ. Quận 9 trong tôi vẫn là những mùa lúa thơm, là mái nhà tranh thấp thoáng dưới hàng dừa, là tiếng gọi í ới của má từ đầu ngõ, là tuổi thơ không bao giờ trở lại.
Nếu có một ngày, bạn tình cờ đi ngang qua, xin hãy dừng lại một chút, lắng nghe tiếng gió, hít thật sâu mùi đồng quê còn sót lại đâu đó… biết đâu, bạn sẽ cảm nhận được, nơi đây từng là cả một bầu trời yêu thương.
Quận 9 – Nét quê dịu dàng giữa lòng phố thị
Giữa nhịp sống sôi động của Sài Gòn, có một nơi vẫn giữ được nét thôn quê mộc mạc, êm đềm – ấy chính là Quận 9. Ai từng một lần ghé thăm nơi đây, hẳn sẽ chẳng quên được những con đường nhỏ rợp bóng tre xanh, những ruộng lúa đong đưa theo gió, và cả tiếng chim gọi bạn lúc chiều về.
Quận 9 mang dáng dấp của miền quê Nam Bộ, chân chất và hiền hòa. Buổi sáng, nắng nhẹ nhàng rải lên từng mái nhà lợp ngói đỏ au, tiếng rao của những gánh hàng rong ngân vang trên lối nhỏ. Người dân nơi đây, ai cũng thân thiện, chất phác, cứ như đã quen biết tự thuở nào. Đến đây, ghé quán cóc ven đường, gọi ly cà phê phin, chậm rãi nghe tiếng nước chảy róc rách bên sông, mới thấy lòng mình dịu lại, an nhiên đến lạ.
Nơi đây không chỉ là miền đất của sự phát triển, mà còn là nơi níu giữ hồn quê giữa lòng phố thị. Ai đã từng đến đây, lòng cũng nhẹ như một đám mây chiều, chầm chậm trôi trên bầu trời trong vắt.
Đi sâu vào các phường như Long Phước, Long Trường hay Trường Thạnh, đâu đâu cũng bắt gặp những vườn cây trái sum suê, những ao cá lặng lẽ soi bóng trời xanh. Mùa trái chín, những vườn xoài, chôm chôm, mận đỏ hây hây, mời gọi bước chân lữ khách xa gần. Có người bảo, đến Quận 9, là tìm về tuổi thơ, tìm về những ngày tháng bình yên bên dòng sông nhỏ, nghe tiếng mái chèo khua nước nhè nhẹ, nghe câu hò ai vọng mãi nơi xa.
Dẫu Quận 9 hôm nay đã đổi thay nhiều, những khu đô thị mới mọc lên khang trang, hiện đại, nhưng đâu đó, trong từng góc phố, con đường, người ta vẫn dễ dàng bắt gặp hình bóng của một làng quê Nam Bộ thân quen. Đó là những ngôi chùa cổ kính như chùa Bửu Long, là làng nghề truyền thống gốm sứ Bàu Trúc, là phiên chợ quê cuối tuần nơi mọi người vẫn bán buôn những bó rau, con cá do chính tay mình nuôi trồng.
Có một miền nhớ mang tên Quận 9
Dù giờ đây tấm bản đồ thành phố đã có những đổi thay, cái tên “Quận 9” chỉ còn nằm lại trong ký ức, nhưng với tôi, đó mãi là một miền quê yên bình, là nơi tuổi thơ tôi lớn lên cùng những mùa nắng cháy da và những chiều mưa ngập nước. Quận 9 của tôi có những con đường đất đỏ, mỗi mùa mưa là bùn đất lầy lội, mỗi mùa khô thì bụi mịt mù theo từng vòng xe đạp lăn bánh. Có con sông Tắc nước trong veo, nơi lũ trẻ tụi tôi thỏa sức tắm mát, thi nhau nhảy ùm từ bến sông xuống, để tiếng cười vang vọng cả một khúc quê.
Những chiều cuối tuần, tôi hay theo ngoại ra chợ Long Trường mua mớ rau, bó sả, rồi ghé quán nước mía ven đường, ly nước ngọt lịm, mát lạnh làm dịu hẳn cái nắng gay gắt của miền đất đỏ. Nhớ những mùa trái chín, hai bên đường là những vườn điều, vườn xoài, mùi hương ngọt ngào cứ thế mà len lỏi vào từng góc ký ức, mãi mãi không phai…
Cảm ơn Quý Khách đã quan tâm theo dõi kênh thông tin tại Bdsquan9.vn
Quý Khách cần tư vấn đầu tư đất nền Quận 9 vui lòng liên hệ
Hotline: 0935.872.699
Bài hài lòng bài viết này chứ?
5/5 (7 lượt bình chọn)